Chưa bao giờ thèm viết Blog thế này... Vì chẳng có thời gian để viết. Đọc được rất nhiều, nghĩ được rất nhiều, mà không thể viết được, kể cả là viết nói chuyện nhảm.
Ít nhất trong vòng 2 tuần nữa mới có thể settle down được mọi việc ổn thỏa và quay trở lại normal routine.
Vừa start một small private business. Và vẫn đang mất rất nhiều thời gian cho business này. Nhân sự cũng có sự thay đổi. Sự thay đổi ít ra cũng tốt cho một vài người. Ở vị trí của mình thì đây không phải vấn đề xa lạ, nhưng với vài người có thể là một huge change, hoặc a shock cũng nên. Chuyện muôn thuở mà, trừ khi anh thôi không làm doanh nghiệp nữa.
Mọi thứ đang under control well, trừ việc mình đang phải chạy đua với thời gian. Nghịch cảnh là mình vẫn có time for tweet. :">
In the mood for Tweet right now.
Thursday, March 12, 2009
Saturday, February 7, 2009
Nhớ
Một tuần kín mít vì hẹn hò và nhậu nhẹt. Hôm nào cũng về muộn. Thấy một đống tội mọc trên trán. Tự hứa sẽ kết thúc nhậu nhẹt vào hôm nay, nhưng có vẻ như không thực hiện được.
Hôm nay nhậu từ 12h đến 7h tối mới mò về với chồng. Hix, nửa ngày trời chỉ ngồi nói chuyện quá khứ, tự dưng nhớ điên lên được.
Chời ơi là chời, sao lại thèm kẹo lạc trà đá thế này. Sao lại thèm đi lang thang chẳng vì cái gì thế này. Sao lại thèm những lúc đông đủ cả hội ngồi cười quặn cả ruột lại thế này. Sao lại nhớ điên cái cảm giác V nhắc lúc chiều về cái vụ VA bị bắt quay bài thi tốt nghiệp, cả hội phát sốt phát rét lục tung Hà Nội lên đi tìm vì sợ nó nhảy cầu Thăng Long thế này. Sao lại nhớ cái cảm giác ngồi quán anh Hợi chị Hòa ăn mỳ nấu, ngồi Cây Đa uống lipton, ngồi vỉa hè Tràng Tri ăn bún đậu, nhớ đi thẳng rẽ phải thế này... Sao lại nhớ có lúc mình hành hạ người khác khổ sở đến nỗi V cứ phải nhắc đi nhắc lại vì căng thẳng quá đến nỗi đâm vào xe rác tí chết thế này.
Ồi, có một đống thứ để nhớ. Nhớ, nhớ, nhớ, nhớ, nhớ...
Hôm nay nhậu từ 12h đến 7h tối mới mò về với chồng. Hix, nửa ngày trời chỉ ngồi nói chuyện quá khứ, tự dưng nhớ điên lên được.
Chời ơi là chời, sao lại thèm kẹo lạc trà đá thế này. Sao lại thèm đi lang thang chẳng vì cái gì thế này. Sao lại thèm những lúc đông đủ cả hội ngồi cười quặn cả ruột lại thế này. Sao lại nhớ điên cái cảm giác V nhắc lúc chiều về cái vụ VA bị bắt quay bài thi tốt nghiệp, cả hội phát sốt phát rét lục tung Hà Nội lên đi tìm vì sợ nó nhảy cầu Thăng Long thế này. Sao lại nhớ cái cảm giác ngồi quán anh Hợi chị Hòa ăn mỳ nấu, ngồi Cây Đa uống lipton, ngồi vỉa hè Tràng Tri ăn bún đậu, nhớ đi thẳng rẽ phải thế này... Sao lại nhớ có lúc mình hành hạ người khác khổ sở đến nỗi V cứ phải nhắc đi nhắc lại vì căng thẳng quá đến nỗi đâm vào xe rác tí chết thế này.
Ồi, có một đống thứ để nhớ. Nhớ, nhớ, nhớ, nhớ, nhớ...
Sunday, February 1, 2009
Người có đạo đi trong đời thênh thang
Ngày đầu tiên đi làm của năm con trâu hứa hẹn phải cày bừa như trâu... Mở cửa ra đã có khách hàng gọi điện đặt hàng, rồi tới thẳng văn phòng gặp luôn. Có vẻ mở cửa đúng ngày hên quá! Thành ra buổi họp đầu năm để chúc tụng hàn huyên lại phải gác lại đến chiều.
Lạnh cóng. Lạnh không thể tả được. Nhìn xuống một Hà Nội mù mịt sương khói bên ngoài cửa sổ. Khoác thêm cái khăn rộng lên vai, vẫn không đỡ tẹo nào. Ly cà phê thứ hai rồi, vẫn không thấy ấm người lên. Viết một tí cho đỡ cóng tay và đỡ phải loay hoay không biết bắt đầu một năm làm việc như thế nào. Từ sáng tới giờ làm mỗi việc một tí, việc nào cũng vô tiền khoáng hậu, y như cảm giác lúc này.
Mất thói quen khai bút rồi. Năm nay chẳng biết câu khai bút là câu gì nữa, vì gõ kỳ cạch từ mùng 1 rồi. Thật tiếc.
Thôi, mượn câu khai bút của bạn Bom vậy, một câu rất hay: "Người có đạo đi trong đời thênh thang".
Lạnh cóng. Lạnh không thể tả được. Nhìn xuống một Hà Nội mù mịt sương khói bên ngoài cửa sổ. Khoác thêm cái khăn rộng lên vai, vẫn không đỡ tẹo nào. Ly cà phê thứ hai rồi, vẫn không thấy ấm người lên. Viết một tí cho đỡ cóng tay và đỡ phải loay hoay không biết bắt đầu một năm làm việc như thế nào. Từ sáng tới giờ làm mỗi việc một tí, việc nào cũng vô tiền khoáng hậu, y như cảm giác lúc này.
Mất thói quen khai bút rồi. Năm nay chẳng biết câu khai bút là câu gì nữa, vì gõ kỳ cạch từ mùng 1 rồi. Thật tiếc.
Thôi, mượn câu khai bút của bạn Bom vậy, một câu rất hay: "Người có đạo đi trong đời thênh thang".
Thursday, January 29, 2009
Quê nội
Mùng 2 Tết, như thể chỉ chờ một người đưa ra ý kiến, là cả nhà đồng loạt hưởng ứng: về quê! Những người ở thành phố, một năm thăm hỏi nhau là đã ít. Những tình cảm ruột thịt ở quê, ngày Tết không được gặp mặt cứ thấy thiếu thốn thế nào. Về quê! Về quê! Mẹ con bà cháu cứ tíu tít hết cả, quần quần áo áo, đồ ăn thức uống, túi túi xách xách, rồi a lê hấp lên xe là về...
Quê nội ở cái rốn vải Thanh Hà - Hải Dương. Quê của ông, mà cũng là quê của bà. Đi loanh quanh cũng không ra ngoài Thanh Hà. Qua hai lần cầu một lần phà, đi thêm 4 cây số nữa là về tới nhà. Ông bác đã ngoài sáu mươi, sau cú điện thoại của cháu trai báo tin bắt đầu khởi hành là cuống quýt tíu tít đi làm ngan làm gà. Một con ngan to nấu sốt vang, một con gà lai chọi cũng đại tướng đang chưa biết nấu thành món gì...
Bác HùngCháu NgânPi không kìm nổi phấn kích, miệng ơ ơ ơ, chân chạy rối rít hết trong nhà lại ngoài sân.Hoa mộcVạn tuếDương xỉ mọc ngoài ngõPi tèBa kể cho Pi nghe về con vịt hư đi chơi không hỏi mẹ.Ngồi ngắm vịtHoa chèHoa xoàiHoa mùi vàng, đẹp miên man. Ảnh gốc 3Mb, co lại 400 pixel, chỉ được có thế này...Hoa cảiHoa mùi trắngHoa chanh nở giữa vườn chanh...Hành láCà chuaĐến thăm nhà bạn thân của bàĐộc diễn vô cùng nuối tiếc trước khi về...Tóc ngắn dự báo là mốt 2009 ;)
Quê nội ở cái rốn vải Thanh Hà - Hải Dương. Quê của ông, mà cũng là quê của bà. Đi loanh quanh cũng không ra ngoài Thanh Hà. Qua hai lần cầu một lần phà, đi thêm 4 cây số nữa là về tới nhà. Ông bác đã ngoài sáu mươi, sau cú điện thoại của cháu trai báo tin bắt đầu khởi hành là cuống quýt tíu tít đi làm ngan làm gà. Một con ngan to nấu sốt vang, một con gà lai chọi cũng đại tướng đang chưa biết nấu thành món gì...
Bác HùngCháu NgânPi không kìm nổi phấn kích, miệng ơ ơ ơ, chân chạy rối rít hết trong nhà lại ngoài sân.Hoa mộcVạn tuếDương xỉ mọc ngoài ngõPi tèBa kể cho Pi nghe về con vịt hư đi chơi không hỏi mẹ.Ngồi ngắm vịtHoa chèHoa xoàiHoa mùi vàng, đẹp miên man. Ảnh gốc 3Mb, co lại 400 pixel, chỉ được có thế này...Hoa cảiHoa mùi trắngHoa chanh nở giữa vườn chanh...Hành láCà chuaĐến thăm nhà bạn thân của bàĐộc diễn vô cùng nuối tiếc trước khi về...Tóc ngắn dự báo là mốt 2009 ;)
Subscribe to:
Posts (Atom)