Saturday, January 10, 2009

Đến muộn

Năm dương lịch thì hết rồi, năm âm lịch còn đúng 15 ngày nữa. Năm nay Tết gần quá, cứ thấy oan uổng thế nào. Nhưng mà nghĩ lại, cũng thấy kỳ. Có lẽ người Việt Nam mình nên đón năm mới cùng thế giới có lẽ vui hơn, mặc dù vẫn biết nếu vậy thì không biết để đi đâu cái Tết cổ truyền, ai ăn hộ cho bánh chưng, giò mỡ, ai cúng ông công ông táo hộ cho, ai chạp mộ cho, ai xông đất cho, ai mừng tuổi cho, ai xuất hành cho, ai hái lộc cho.... Có lẽ nào đến một lúc mình cũng ăn Tết dương lịch như Nhật, như Hàn không nhỉ? Bởi vì... Một khi không có lấy một người bạn nước ngoài nào thì thôi. Một khi không có truyền hình cáp, không có internet thì thôi. Đằng này có đủ cả. Bạn từ Thổ Nhĩ Kỳ, tới Nhật Bản, tới Mỹ, tới Anh, tới Canada, vòng về Đức, qua Đan Mạch... Bạn khắp nơi rồi. Toàn những người phải nhắn tin, i meo chúc mừng năm mới. Nhỡ mà quên thì lại thấy đắc tội suốt năm.

Ấy vậy mà cái ngày 31/12 ở đây, nó mới trầm buồn, ở thủ đô du lịch và thanh lịch. Thành ra, chưa có cái năm nào lại mong đón năm mới cùng cả thế giới như năm nay. Nhất là khi 5 anh chị em chẳng biết làm gì sau giờ làm vào Lan Chín gọi lẩu ra ăn, buột mồm nói: sao mọi năm hết năm không thấy buồn, năm nay là một năm khó khăn thì chia tay nó sao mình nhớ nó thế, cứ thấy buồn buồn thế. Nhất là khi ngồi bó gối trên sa lông cùng với mẹ xem Cổ vật, buồn tay bật sang các kênh khác, thấy cả thế giới đang bắn pháo hoa tung tóe. Sao thấy lúc đấy cả cái VN này của mình lạc lõng thế.

10 ngày sau, là hôm nay đây, lại chưa bao giờ mong mỏi cái Tết âm đến thế, nhất là khi đã đi đặt đến 4 cái chân giò muối để 23 ông công ông táo đến lấy rồi. Mong là phải thôi, vì cả thế giới đã được nghỉ ngơi, nhậu nhẹt và sum họp rồi, mà vẫn chưa đến lượt mình. Thì mong là phải thôi, vì đằng nào rồi nó chả đến, và nhiều năm nữa lại chả đến, và nhiều năm nữa lại vẫn happy holidays sau thế giới cả tháng. Nói vậy mà thấy ghét cái sự đến chậm hơn này, phần vì vừa phải vui chơi sau người ta, phần vì chính cái ăn sau chơi sau này mà cũng khiến làm sau. Cho nên, cứ đến giờ này mới cuống lên vì công nợ, khi mà cả thế giới đã tổng kết năm rồi. Cho nên, cũng đến giờ này mới cuống lên vì kế hoạch năm tới, trong khi thế giới đã làm kế hoạch từ quý trước rồi... Sao mà thấy ghét cái đến muộn thế...

Có cách nào đánh thuốc mê cả nước Việt Nam, sau một đêm ngủ dậy thấy lịch âm trùng lịch dương, để từ năm sau ta ăn Tết cùng cả thế giới không nhỉ?

No comments:

Post a Comment